Tụi mình
Về với Phú Yên mùa thu ![]()
Thời điểm mà người ta có thể được trải qua nhiều cung bật cảm xúc khác nhau trong một ngày ngắn ngủi.
Sáng nắng, chiều chiều lại có mưa giông. Đôi khi được bắt gặp một bức tranh hoàng hôn tuyệt đẹp nhưng cũng sớm tàn lắm

"I said to my soul, be still and wait without hope, for hope would be hope for the wrong thing"
Mùa thu những ngày gió cuốn bên bờ biển.
Tui yêu biển lắm, nhưng lại chẳng biết bơi, cũng rất sợ hãi trước đại dương vĩ đại. Kỳ lạ là, con người ta càng sợ cái gì thì càng muốn tiến đến gần nó hơn. Chẳng biết nữa, loài người kỳ lạ, nhân gian cũng lạ kỳ.
Tui yêu da diết mùi biển xọc thẳng vào mũi mấy khi đi ngang qua cánh đồng muối, yêu cái nắng cháy da lấp lánh chạy nhảy trên từng cơn sóng. Yêu những nhành cây toả bóng dọc trên đường quốc lộ, yêu tiếng tàu bè tấp nập khi hừng đông vừa chớm; yêu cả những người tui gặp được vô cùng dễ thương và ấm áp.
Cách thế giới này vận hành phức tạp mà giản đơn, tui chỉ biết trân trọng những ngày mình được sống, và yêu quý mọi thứ trên đời.



























